Trang
-
Trang chủ
-
http://candientuchatluongcao.com
-
http://canotodientu.vn
-
can o to dien tu
-
LoadCell: ZFSY-A 30 tấn, 40 tấn
-
LoadCell 0782 Mettler TOLEDO 30 tấn, 40 tấn
-
LoadCell QS-A 20 tấn, 30 tấn, 40 tấn
-
LoadCell QS-D 30 tấn, 40 tấn
-
LoadCell SBD- Mettler TOLEDO 30 tấn, 40 tấn
-
LoadCell PDX 30 tấn, 40 tấn
-
LoadCell Keli 20 tấn, 30 tấn, 40 tấn, 50 tấn
-
Cảm ứng lực 0782, 30 tấn, 40 tấn
-
Cảm ứng lực QSA keli 20 tấn, 30 tấn, 40 tấn, 50 tấn
-
Cảm ứng lực QSD 30 tấn, 40 tấn
-
Cân ôtô điện tử
-
Cân bàn 100 kg
-
Can ban 100 kg
-
Cân bàn 150 kg
-
Cân bàn 200 kg
-
Loadcell ZEMIC
-
Loadcell ZEMIC - Hà Lan
-
Loadcell ZEMIC - Digiatl
-
Loadcell ZEMIC 30 tấn, 40 tấn
-
Cảm biến lực ZEMIC
-
Cảm ứng lực ZEMIC
-
Loadcell ZEMIC kỹ thuật số
-
Cân bàn 300 kg
-
Cân sàn 1 tấn
-
Cân sàn 2 tấn
-
Cân sàn 3 tấn
-
Cân sàn 5 tấn
KHOẢNH KHẮC CỦA CAPHE
Chúng
ta đã dành bao nhiêu thời gian của đời mình ngồi trong quán cà phê với
một ai đó để lắng nghe, để trải lòng hay để… không nói năng gì cả. Để
nhìn nhau hoặc nhìn những chiếc thìa cứ lanh canh khuấy mãi trong ly. Có
những người cho ta cảm giác chỉ cần ngồi cạnh trong một chiều nhạt nắng
đã là đủ. Những khoảnh khắc lặng thinh và bình yên ấy, tôi chỉ muốn đập
nát cái đồng hồ của mình đi và thời gian sẽ chẳng trôi đi nữa...
Nhưng thời gian không thể vỡ vụn theo một cái đồng hồ.Tôi
cứ muốn mình dừng lại trong một giây, một phút, một khắc đó mãi mãi để
rồi nhận ra... thời gian là một thứ tôi mãi mãi chẳng bao giờ có thể níu
kéo. Nên thay vì ra sức níu kéo, tôi lại chọn cách ra sức để ghi nhớ.
Từng chi tiết, từng cảm xúc, từng rung động khẽ khàng... thật kỹ, thật
sâu trong tâm trí mình!Khoảnh khắc đó rồi sẽ trở nên bất tận trong trái tim tôi...Nỗi
nhớ vẫn ở đó ngay cả khi ta ngồi cạnh nhau, mắt chạm mắt mà thương nhớ
cứ dài ra mênh mang. Nỗi nhớ ấy được khuấy vào cà phê và len lỏi vào
lòng người. Cà phê có vị của nỗi nhớ: ngọt, đắng, thơm nồng, quyến rũ và
gây nghiện. Khiến người ta phấn chấn và cũng đủ để người ta chết ngất.
Cà phê thì bán trong tiệm, nỗi nhớ sẽ bán ở đâu?
Ngày nào tôi còn uống cà phê, nỗi nhớ còn đủ nhiều để vương mãi vào thìa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét